Actions

Work Header

Night in the Lab

Summary:

Viktor đang bị áp lực rất lớn, để giải quyết sự nhức nhối đó anh phải làm tình ngay lập tức, thủ dâm hay bất cứ điều gì. Đây là thói quen đã có từ khi anh trưởng thành. Anh cần một cộng sự đủ tốt và sự lựa chọn hoàn hảo nhất thì không có ai khác ngoài Jayce Talis, cậu bé vàng của Piltover.

English ver: Viktor was under a lot of pressure, to relieve that ache he had to have sex immediately, masturbate or whatever. This was a habit he had since he was an adult. He needed a good enough partner and the perfect choice was none other than Jayce Talis, the golden boy of Piltover.

hoặc là

Viktor nứng và thủ dâm trong phòng thí nghiệm, Jayce phát hiện ra rồi họ làm tình rất nhiều.

English ver:Viktor was horny and masturbating in the lab, Jayce found out and they had a lot of sex.

Notes:

Fic được viết vì tôi quá nứng trong đêm, fic ăn mừng ngày Valentine. Dành để cảm ơn bạn của tôi, người đã nghe tôi sủa về Jayvik trong 3 tháng. Yêu em rất nhiều.

Fic written because I was too horny at night, fic to celebrate Valentine's Day. Fic Dedicated to thank my friend who listened to me bark about Jayvik for 3 months. Love you so much.

(See the end of the work for more notes.)

Work Text:

Jayce đã đi dự tiệc với những nhà đầu tư khoảng hai tiếng trước, anh ta sẽ không về cho đến quá nửa đêm theo thói quen. Viktor tự nhủ để quên đi nỗi xấu hổ đang trào dâng trong lồng ngực vì anh chuẩn bị tự sướng ngay trong phòng làm việc của cả hai. Điên rồ, nhưng phấn khích đến độ anh phải tự cắn vào môi mình để kìm nén tiếng rên rỉ.

Gió đêm của Piltover thổi những hơi lạnh vào xương sườn của Viktor, thông thường nó sẽ giúp tâm trí anh tỉnh táo và tiếp tục chạy đua với những phương trình. Anh ghét những đêm lạnh lẽo như thế này, nhưng hôm nay nó không thể làm dịu đi cơn bức bối trong tâm trí anh, anh cần phải lên đỉnh để cho đi mọi thứ đang hỗn loạn. Anh cần phải làm tình ngay lập tức, nhưng không thể tìm được một người tình trong đêm khuya như thế này. Cũng sẽ không có ai nguyện bước về nhà cùng một Zaunite với lời mời gọi đau đớn và đầy ham muốn. Anh không đủ thời gian để thử các phương pháp chọn có hay không trên những con người ngoài kia. Không đủ kiên nhẫn để chịu đựng những lời nhục mạ.

Không đủ, không đủ, không đủ….

Viktor tức giận đập bàn, ánh mắt anh cau có và khó chịu. Đây là một thói quen mà anh cho rằng nó đáng xấu hổ với người Piltie? Khi anh đang ở trên một lằn ranh giới của sự đột phá, anh sẽ cảm thấy như bị chèn ép không thể thở nổi. Lúc đó, bộ não anh sẽ quay cuồng với những ý nghĩ về kết quả và nguyên nhân đến không thể dừng lại. Đôi khi, anh phải tự uống thuốc ngủ để làm giảm đi những cơn khủng hoảng ấy. Việc suy nghĩ liên tục không ngừng vừa là một điều tốt và cũng vừa là một điều xấu đối với anh. Nó giúp anh vượt qua giới hạn, hoàn toàn đúng. Nhưng việc vượt quá sức nhiều lần thì bình nước sẽ bị nứt và bể tan tành không thể phục hồi.

Nứt, vỡ và không bao giờ có thể lành lại.

Bác sĩ nói đó là một căn bệnh thuộc hàng hiếm trong những căn bệnh tăng động về thể chất. Nó thuộc phạm trù tinh thần, có lẽ là một di chứng do hít phải khói độc trong suốt tuổi thơ của Viktor, cũng như việc sống từng ngày trong nỗi sợ hãi của một con vật yếu đuối bị ăn mòn bởi nọc độc đen ngòm trong Zaun, quê hương mà anh yêu quý. Lời khuyên của bác sĩ nện vào đầu Viktor như một cái búa nặng ngàn cân, anh phải chuyển toàn bộ sự chú ý của nó sang thứ gì đấy có lợi hơn cho thân thể. Không được làm việc, đấy là lưu ý đặc biệt và việc làm tình là một sự giải thoát tốt đẹp cho mọi thứ. Chìm đắm trong sự sung sướng tột độ, lang thang trong cảm giác ngất ngây của cuộc sống. Lựa chọn hoàn hảo không lối thoát.

Viktor giật tung thứ cúc quần vướng víu để rồi nhận lại một bàn tay đau nhức. Anh thở dài mệt mỏi, tiếc thương cho bàn tay của mình.

“Thôi nào, tại sao mày lại chọn cách phản bội chủ nhân của mày trong lúc quan trọng và cấp bách đến thế chứ..” Đôi tay anh run rẩy, cố gắng bình tĩnh để mở những nút quần khó chịu. Anh ngửa cổ, thở ra một hơi dài thỏa mãn khi anh chạm vào dương vật đang nửa cương cứng của mình, anh cần chạm vào cả hậu môn của mình nữa. Khi Viktor hai mươi tuổi và đạt được cực khoái trong việc quan hệ tình dục qua đường hậu môn thì anh đã bị ám ảnh bởi chuyện đó. Việc tìm kiếm bạn tình là một trong những công việc hằng tháng, để rồi khi quá bận anh đã phải chuyển qua việc chơi đùa cùng dương vật giả. Lạy Janna, anh nhớ những đồ chơi trong căn hộ lạnh lẽo của mình, anh không có bất cứ thứ gì ở đây. Anh phải giấu một thứ gì đó trong đây vào một ngày nào đấy trong tương lai mới được, nó phải đảm bảo tránh xa tầm mắt của Sky và Jayce.

Quá phiền phức…

Đôi tay anh vuốt ve dương vật của mình một cách đau đớn, nó khiến Viktor phải nhăn mặt, anh tự nhủ rằng một lúc lâu sau nó sẽ trở lại nhịp điệu như bình thường. Sau cơn hứng tình lúc đầu, anh vuốt ve nó một cách nhẹ nhàng hơn, bàn tay anh lên xuống theo ánh đèn chớp tắt ngoài cửa sổ. Viktor đang ngồi trên chiếc ghế giữa bàn nghiên cứu, với những ghi chú nằm rải rác trên bàn và sàn nhà. Chân phải của anh buông thõng xuống chân ghế, còn chân trái thì gác lên tay vịn của ghế. Hai chân anh mở rộng với khát khao kì lạ như việc anh đang mở rộng cả cơ thể mình cho cả thế giới nhìn thấy. Việc bán khỏa thân làm cho anh muốn tự hủy hoại bản thân nhiều hơn nữa. Có một dòng điện chảy dọc theo sống lưng đến đỉnh đầu của anh khiến anh thở ra những từ ngữ dâm đãng rên rỉ.

Hah, hah, hah, không đủ, không đủ, không đủ…..

Tay phải anh vuốt ve theo trụ của dương vật, tay trái anh thì bắt đầu lần mò lên núm vú đã căng cứng bởi gió đêm, anh cố nhớ lại ký ức thuộc về bài giảng mà những người tình đợt trước đã chỉ cho anh về cơ thể nhạy cảm của mình. Viktor xoay nhẹ núm vú cùng với việc miết nhẹ thành của dương vật. Anh nhìn xuống và cảm nhận nó trong đợt sóng sắp tới. Anh còn không nhận ra rằng mình đang chảy nước dãi, răng của anh cắn chặt vào bộ áo vest tiêu chuẩn của học viện, chặt đến nỗi ngày mai anh có lẽ phải giặt nó bằng tay để xua tan đi những vết nhơ của tình dục. Nó bị nhuốm màu của sự dơ bẩn.

Viktor bắt đầu vuốt dương vật nhanh hơn, tay của anh cũng siết chặt núm vú khiến nó trở nên sưng tấy và ửng đỏ. Anh há miệng rồi lại ngậm chặt trước cơn cực khoái đang đến gần. Với một cú giật mạnh từ bàn tay phải và cú miết núm vú gần như sắp chảy máu đấy khiến cho Viktor phải hét lên sung sướng. Một tiếng nứt vỡ trầm khàn của âm thanh vang vọng khắp phòng thí nghiệm, nó sẽ khiến nhiều người phải đỏ mặt ngượng ngùng rồi trốn đi khi nghe thấy. Nhưng Viktor cảm giác tiếng hét đấy như một con vật bị thương, xấu xí và chìm đắm trong tội lỗi của xiềng xích dục vọng.

Anh nhìn chằm chằm vào dịch trắng trên tay của mình, anh không thể suy nghĩ được bất cứ thứ gì khi mà anh đưa tay lên miệng và liếm nó. Tanh tưởi và đặc sệt. Viktor không thích mùi vị đấy một chút nào, nhưng lúc nào anh cũng thử một lần với tính cách của nhà khoa học điên rồ. Anh muốn thử xem nó có thay đổi theo tính toán của mình không? Có vẻ nó khá ngu ngốc, không suy nghĩ và lạc lối vô cùng với thứ nhảm nhí ấy. Liệu điều ấy có giúp tăng tuổi thọ của anh thông qua việc nếm vị của chính mình không? Viktor tặc lưỡi và lắc đầu.

Bàn tay anh xoa nhẹ dịch trắng xung quanh lỗ đít của mình, anh xoa cho đến khi nó đủ trơn trượt có thể đưa những ngón tay vào. Viktor thở nhẹ và lo lắng, không có dầu bôi trơn ở đây, không có bất cứ thứ gì hỗ trợ việc này cả. Anh hy vọng tinh dịch của mình có thể giúp anh hoàn thành cực khoái lần hai để mất kiểm soát một lần nữa. Viktor sẽ hối hận về cái lưng đang nhói lên từng đợt của mình vào ngày mai, anh có thể cảm nhận được xương sườn anh đang phản đối một cách dữ dội. Quả là một người chủ tệ hại, nhưng tụi nó không có cách nào ngoài việc phải thông cảm cho cơn phấn khích đủ để xé toạc anh như thế này.

Viktor cố gắng, chơi vơi trong dòng nước ngạt thở đang nhấn chìm anh. Một ngón tay được đưa vào lỗ hậu, tiếp đến là một ngón tay khác mở rộng hai bên mép thịt. Ngón giữa và ngón áp út xoay tròn thành những vòng tròn nhỏ để tiến sâu hơn bên trong, Viktor rên rỉ trầm thấp khi tụi nó trượt qua điểm G của anh. Anh thụt nhẹ, tiếp tục nhấn vào điểm nhạy cảm của mình để rồi cơ thể anh run rẩy với sự sung sướng tột độ. Đôi mắt màu hổ phách mở to, ngấn nước nhìn lên trần nhà khi anh phải ngẩng cao cổ ra sau để thở. Phổi của anh, vì Janna, anh chết mất. Hơi thở nóng nảy giúp xoa nhẹ đi gò má đang ửng đỏ trong quá trình này. Những vệt ửng đỏ ấy kéo dài từ cổ xuống tới cơ ngực gầy gò trắng bệch của anh.

Viktor có thể chắc chắn rằng người ta sẽ bất ngờ khi nhìn thấy anh như thế này. Dâm dục như một con đĩ với niềm hy vọng được yêu thương, đôi chân anh mở rộng đến nỗi anh bắt đầu cảm thấy đau hông. Tiếng ghế kẽo kẹt với sự chuyển động của bàn tay anh, nó xoay tròn nhấn mạnh vào điểm cần thiết, việc tiếp tục thêm ngón tay thứ ba vào khiến anh gục mặt sang bên phải mà lẩm bẩm những tiếng động mơ hồ. Sau đó, bàn tay trái của anh vuốt ve trụ của dương vật đang dần cương cứng theo nhịp điệu bên trong anh, anh siết chặt đầu dương vật, ngón trỏ chạm nhẹ vào đầu ra đang rỉ nước nhẹ. Ba ngón tay mở rộng và cào cấu bên trong hậu môn, anh chạm lung tung, nhấn và lắc mạnh.

Hah, hah, hah, thôi nào, thôi nào, ra đi mà, làm ơn, tao xin mày luôn đó.

Những giọt mồ hôi chảy dọc theo gò má đang dần trắng bệch vì công việc không tiến triển như anh mong muốn, lưng anh cũng ướt đẫm mồ hôi lạnh. Anh cố gắng vuốt ve mình nhiều nhất có thể, cố gắng xoay những ngón tay ướt nhẹp theo tiếng nước nhưng lại thất bại hoàn toàn trong cuộc đạt đến thứ khiến mình có thể ngất đi.

Không đủ, không đủ, không đủ…. Tiếng hét của sự không đủ cứ văng vẳng bên tai của Viktor, đôi vai anh run rẩy tội nghiệp.

Viktor thở hắt ra, cổ tay anh đau nhức và cứng đờ một cách tội nghiệp. Anh tức giận đứng bật dậy và rồi ngã sõng soài ra sàn nhà với tiếng hét đau khổ. Cây gậy của anh đã bị lãng quên ở đâu đó trong niềm mơ hồ của tâm trí. Viktor đưa hai tay lên ôm lấy mặt, anh cảm thấy thất vọng hoàn toàn về cơ thể chết tiệt của mình, anh đau buồn trong cơn tuyệt vọng nhưng điều đó không giúp anh giảm đi cơn thèm muốn ấy. Anh giật nhẹ mái tóc, anh muốn thử lại một lần nữa, thế rồi Viktor sờ mó trong cơn đau để lấy cây gậy của mình. Anh chống đỡ nó đi đến bàn làm việc, suy nghĩ của anh chạy nhanh với việc làm sao đạt được cực khoái khi bạn quá mệt, quá đói vì bỏ bữa từ sáng, muốn nằm dài ra vì kiệt sức với những phép tính không có lời giải. Đôi mắt Viktor lướt qua sự hỗn loạn với hương vị tình dục như mới của một buổi sáng trong lành. Bất chợt, anh dừng lại với những viên đá sáng lấp lánh.

Trời ơi, những viên đá hextech đã được hoàn chỉnh. Ực—----Anh nuốt nước miếng cách vội vàng, một sự thèm khát dâng lên trong cổ họng, anh cần nó, anh đảm bảo viên đá sẽ được rửa sạch sau khi sử dụng, sẽ không có một ai để ý đến chuyện đó đâu.

Không một ai cả. Viktor đưa tay về phía những viên đá sáng lấp lánh, họ có thể nói anh điên rồ nhưng có sao đâu chứ? Anh không quan tâm đến lời nói sáo rỗng ấy từ lâu rồi.

Bàn tay anh miết nhẹ những đường viền đã được làm nhẵn của viên đá, anh nhìn chăm chú một hồi lâu rồi đưa ra quyết định. Cây gậy của anh, như thường lệ, bị lãng quên trên sàn nhà trước khi Viktor chuẩn bị lao vào một cuộc chiến mới. Chiếc ghế dựa thì không đủ rộng và chiếc ghế sô pha bằng nhung thì sẽ bị bẩn và khó dọn sạch nên anh quyết định ngồi lên bàn làm việc để đưa những viên đá hextech vào trong mình. Anh cẩn thận dọn dẹp sơ đồ và giấy tờ vào một góc, đảm bảo nó không bị dính nhớp vì anh không muốn thế.

Sau khi tất cả mọi thứ đã ổn định, Viktor đưa viên đá đầu tiên lên miệng mà ngậm và mút nó, để nó chìm trong sự trơn trượt của nước bọt. Tiếng lép nhép vang vọng khắp căn phòng.

Vị của nó thực sự rất tệ. Anh cầm lấy nó khi có cảm giác là nó sẽ trượt vào bên trong chỉ bằng một cú đẩy nhẹ, có những sợi chỉ bạc liên kết với môi của anh và viên đá. Viktor thở hổn hển khi anh nhét viên đá vào trong lỗ hậu của mình, sự cầu nguyện được đền đáp khi nó vẫn còn có thể hỗ trợ về việc nới lỏng bằng tinh dịch vừa nãy. Anh tiếp tục làm việc với những viên đá còn lại, nó sẽ không phản ứng với nhau khi bị dịch chuyển nhẹ, đấy là sự chắc chắn của trí óc nửa tỉnh nửa mê của Viktor. Việc ngắm nhìn bản thân tự nhét từng viên đá vào bên trong là một sự giải trí thú vị trong đêm buồn tẻ và lạnh lẽo. Anh tập trung đến mức không nghe thấy tiếng cửa mở với bước chân và giọng nói lẩm bẩm quen thuộc của cộng sự mình-Jayce Talis.

“Viktor, tôi nghĩ rằng tôi suýt đấm vào mặt của hắn ta khi hắn muốn thêm một điều khoản vô lý vào công trình nghiên cứu Hextech của chúng ta đấy. Tôi đã không chịu đựng nổi nữa nên đã bỏ về ngay lập tức, hy vọng Mel sẽ không trách tôi về vụ này.” Jayce vừa đi vừa vuốt tóc, đầu anh rối bù và đảo mắt nhìn xung quanh, anh ta không nhận ra bầu không khí trong phòng đã thay đổi để rồi đứng khựng lại như một bức tượng trước khung cảnh trước mắt.

“Viktor? Anh có ở đấy không? Anh đang làm gì vậy——— ” Tiếng nói lập tức bị ngắt quãng trước khung cảnh ấn tượng và vô cùng bất ngờ đó. Jayce thấy não mình như nổ tung thành từng mảnh nhỏ khi thấy người cộng sự mà anh yêu quý đang thủ dâm trong phòng thí nghiệm của cả hai, trên chiếc bàn làm việc của cả hai với ước mơ hextech của cả hai.

Hextech đang ở trong anh ấy ư? Jayce đóng mở khuôn miệng đang há hốc vì sốc nặng của mình, anh nuốt nước bọt một cách khó khăn. Giống như việc vị tiên đỡ đầu đang cầm búa nện vào trí óc anh những hình ảnh kích thích nhất thế giới này, vượt qua cảm giác choáng váng lúc đầu, anh cảm thấy cổ họng mình khô khốc với niềm thích thú lạ lùng. Như một lữ khách trên sa mạc tìm được nguồn nước duy nhất, anh chìm đắm trong ý muốn được chạm vào người cộng sự mình như điện giật, để giải khát, để húp trọn những thứ tinh túy tuyệt vời.

Viktor rùng mình vì tiếng động lạ, nhưng có vẻ anh đang mơ quá nhiều về việc những viên đá đang ở trong anh nên khoảng năm giây sau anh mới nhận ra có người đang nhìn mình. Khuôn mặt đờ đẫn với nước mắt, mồ hôi, nước dãi cùng tinh dịch ngẩng đầu lên nhìn Jayce, ngay lập tức sự say mê biến thành nỗi hoảng loạn sợ hãi. Đôi mắt Viktor trợn tròn nhìn Jayce như thể anh ta là quái vật trong đêm tối đến để ăn thịt mình.

“Janna ơi,.....ngài đã giết con rồi.” Viktor nói khẽ, anh buông tay ra khỏi viên đá vì sự xấu hổ đang trào dâng trong lồng ngực, khuôn mặt anh đỏ bừng. Jayce đã kịp bước tới và chộp lấy viên đá trước khi nó lăn xuống sàn mà không có bất kỳ sự bảo hộ nào. Bản năng của Jayce đi trước trí óc siêu việt của anh, bàn tay to lớn vững chãi ấy đột nhiên ôm chầm lấy Viktor. Anh có cảm giác rằng Viktor thực sự cần cái ôm này, chứ không phải bỏ đi và đóng kịch như chưa có chuyện gì xảy ra.

Bàn tay của Jayce run rẩy vì sự nhớp nháp của viên đá, anh cũng bắt đầu đỏ mặt đến tận mang tai, nhưng anh quyết định không nói gì hết. Anh cố gắng không nhìn vào Viktor, để rồi anh bỗng nhận ra rằng việc ôm lấy Viktor khi chưa có sự cho phép trong khoảnh khắc này là sự xúc phạm như thế nào. Anh phải buông Viktor ra, nhưng anh vẫn muốn ôm, Viktor cần anh.

Mùi hương lạnh lẽo cùng nước hoa đắt tiền của Piltover làm cho đầu óc của Viktor quay cuồng với những suy nghĩ đáng sợ. Tại sao Jayce lại ở đây? Liệu cậu ấy có ghét mình không? Liệu cậu ấy có cảm thấy ghê tởm không? Tại sao? Tại sao? Tại sao cơ chứ? Khả năng con người bị mất trí nhớ khi bị đánh vào đầu là bao nhiêu phần trăm?

Viktor thực sự muốn khóc vì sự xui xẻo của mình. Nhưng cái ôm vững chắc của Jayce đã đưa anh về lối logic thông thường mà cả hai đã cùng nhau vượt qua nó. Jayce đang ôm anh, thật chặt như thói quen hằng ngày. Jayce không cảm thấy ghê tởm anh? Jayce muốn an ủi anh. Viktor nhận ra một điều rằng Jayce vẫn là Jayce, với lối suy nghĩ khác lạ nhưng quá đỗi thông minh và ngọt ngào. Đây vẫn là Jayce của anh, cộng sự của anh, người tình trong mộng của anh. Viktor cắn môi, cho phép chính bản thân bước thêm một bước làm thay đổi số phận của cả cả hai. Anh bật cười khúc khích làm dịu đi bầu không khí căng thẳng trong phòng, tiếng cười giòn tan ấy đánh vỡ sự im lặng rối ren trong lòng của mỗi người.

Như một tiếng chuông của nhà thờ ngân vang trong đêm tối chỉ dẫn cho những con người lạc lối thấy ánh sáng ban mai.

“Ngu ngốc, Jayce, quá ngu ngốc, nếu những người ngoài kia biết bộ não của Piltover suy nghĩ như thế này thì họ sẽ lăn đùng ra và tố cáo anh với hội đồng mất.” Viktor nói bằng giọng khàn khàn, tiếng rên làm anh đau họng. Jayce bối rối lùi xa Viktor một khoảng cách nhỏ, đủ xa để Viktor không cảm thấy bị xúc phạm nhưng đủ gần để sự ấm áp của anh vẫn lan toả đầy đủ đến cho Viktor.

Ôi giọng nói của anh ấy mới hay làm sao, anh ấy đẹp quá.

Jayce vội rời mắt đi mà lắp bắp nói: “Viktor—anh có thể làm điều này, nhưng mà tôi nghĩ không nên làm trong phòng thí nghiệm—-ờ ừm—--nó thật sự không thoải mái cho lắm—--và—-ừm chúng ta nên loại bỏ hextech ra khỏi—-ừm trước khi nó gây hại nhỉ?”

Viktor tiếc nuối cái ôm của Jayce, môi anh vẫn giữ nụ cười như lúc nãy, anh nhìn Jayce với đôi mắt tràn ngập sự yêu mến. Trong thời gian và không gian, Jayce đã cảm nhận được bóng hình của Viktor chồng chéo lên như cái ngày mà anh nói tên mình cho Jayce. Giọng nói thì thầm nhưng đầy niềm tin vào tương lai “Nó là Viktor” với cái nghiêng đầu nhẹ và nụ cười kiêu ngạo đó. Cái ngày định mệnh mà người ấy đã cứu lấy cuộc đời của Jayce bằng cách đưa lại viên đá rune gia tốc.

Mọi giác quan ngừng lại trong một hơi thở, Jayce không thể cảm nhận được gì ngoài màu mắt hổ phách xinh đẹp ấy. Đứng im như bị phù phép, anh muốn được bao phủ bởi sắc vàng đó vĩnh viễn, như chú chim bay trong bàn tay của vị thần tối cao. Hình ảnh Jayce rực rỡ và tràn đầy màu sắc khi đôi mắt của Viktor nhìn vào anh là hình ảnh không bao giờ có sự nứt vỡ, chỉ có sự hoàn hảo và tình yêu được chôn giấu với chìa khóa ghim chặt trong trái tim.

Jayce muốn hôn Viktor và anh thực sự đã làm vậy trong sự nâng niu vô bờ bến. Hai bàn tay anh chạm nhẹ vào khuôn mặt của Viktor, anh nghiêng mặt qua hôn nhẹ vào bờ môi ấy, đôi mắt cùng màu của anh dịu dàng nhìn vào Viktor thay cho lời xin phép muộn màng. Và Viktor rất sẵn lòng chấp nhận cái hôn đấy bằng cách cắn vào môi của anh. Jayce cười khúc khích trước khi nhấn chìm anh ấy trong nụ hôn của sự say mê như một con nghiện khi dùng thứ thuốc làm linh hồn lơ lửng.

Lưỡi họ quấn vào nhau một cách hấp tấp, họ ăn lẫn nhau như thể họ phải thở để sống. Hai tay của Viktor ôm chầm lấy cổ Jayce và kéo anh ta lại gần hơn, ngực sát ngực, đùi sát đùi. Cảm giác này khiến Viktor thấy mình đang hòa làm một với Jayce, không có kẽ hở, không có sự tách rời, không có sự lạnh lẽo. Chỉ có hơi ấm nóng của những thớ cơ bắp mà Viktor rất thích nhìn ngắm và chạm vào chúng cách bạo lực nhất. Tay phải của anh vuốt ve tóc nơi đã được chải chuốt sạch sẽ trong mỗi lần đi dự tiệc của Jayce, sự châm chích có cảm giác nhột nhột ấy khiến Viktor cười khúc khích trong quá trình hô hấp với Jayce.

Jayce cũng cười đáp lại, sau đó anh ta hôn lên khóe môi của Viktor, tay anh ta thì chạy đến vòng eo mảnh khảnh mà sờ nắn để lại một tiếng rên rỉ nhỏ nhắn trên bờ môi nhuốm đầy nước bọt của cả hai. Jayce tiếp tục hôn lên khóe mắt và hôn sâu vào hai nốt ruồi ở trên mặt của Viktor. Người ta gọi đấy là nốt ruồi duyên dáng mà rất ít người có được nó, đó là điểm nhấn mạnh làm cho Viktor thêm phần hoàn hảo trong mắt Jayce.

“Em có vị ngọt và một chút vị cay nồng, Jayce…” Viktor thở trong miệng của Jayce, anh cắn nhẹ lên cái lưỡi ấy khiến Jayce phải rụt cổ lại vì bất ngờ. Jayce bỗng cầm chắc hai vai của anh và nhìn anh một cách nghiêm túc, cái nhìn ấy khiến bụng Viktor chùng xuống, một cảm giác lạnh lẽo chạy khắp cơ thể anh. Jayce không thích anh làm điều đó sao? Khoảng cách mà Jayce vừa tạo ra khiến Viktor muốn nôn ngay tại chỗ, anh muốn Jayce ôm chầm lấy anh và chiếm lấy anh từ trong ra ngoài. Viktor khao khát sự hủy diệt từ đôi bàn tay to rộng và ấm áp đó, anh muốn cưỡi lên vòng eo vững chắc được phác họa như bức tượng của thần linh đó trước thượng hội đồng và vắt kiệt Jayce cho đến chết.

Ánh mắt của Viktor nhìn Jayce bỗng tối sầm lại và nó giãn ra khi Jayce tiếp tục nói những điều bất ngờ: “À, đúng rồi, em có mang một phần bánh về đấy, nó được gửi tới từ Noxus, em đã ăn thử rồi, vị nó khá là ngon. Cái bánh đấy nó được trang trí đẹp lắm, nếu mà anh thích sau khi ăn xong thì em sẽ đặt hàng gửi về nhé.” Jayce định buông Viktor ra mà đi lấy bánh đã được gửi nhờ ở phòng Heimerdinger, vì tủ lạnh trong phòng làm việc của họ mới bị hư vào hai hôm trước. Thú thật với Janna, đôi khi Viktor thực sự không hiểu Jayce đang nghĩ gì, Jayce thực sự lạ lùng trong lối suy nghĩ chệch hướng trong cuộc sống của anh ta. Nhưng đấy cũng là điểm thu hút của Jayce và Viktor rất sẵn lòng làm người dẫn dắt anh ta đi về đúng quỹ đạo khi bánh răng bị đặt sai chỗ.

Viktor nắm lấy cà vạt của Jayce và hôn anh ta một cách mãnh liệt nhất có thể, hai chân của anh cố gắng siết chặt lấy vòng eo ấy và ấn mạnh vào háng của Jayce. Jayce khẽ rên rỉ và đáp lại bằng cách hôn sâu hơn, lưỡi của Jayce lướt qua vòm miệng của Viktor, anh ta chấm mút như đang ăn thứ ngon nhất trên thế gian. Tim của Jayce đập thình thịch, anh thực sự nghĩ rằng mình đã chết và gia nhập vào hàng ngũ những ngôi sao trên bầu trời.

“Anh biết không Viktor, ngay từ lần đầu nhìn thấy anh em đã chú ý đến nó..” Jayce lướt đôi môi của mình trên vành tai của người yêu dấu, anh nói tiếp trong niềm hân hoan của một chú cún đang được ăn no: “Mỗi khi thấy những nốt ruồi đó, em luôn luôn tự hỏi rằng chúng có vị gì. Đôi khi, em cảm thấy mình trở nên kì lạ và biến thái, em cảm thấy tội lỗi khi nghĩ như vậy về anh, Viktor.” Jayce thở ra một hơi nhẹ nhõm hiếm có, anh hôn vào dái tai của Viktor và cười khúc khích, đôi tay anh xoa nhẹ trên eo và lưng của Viktor. Anh hy vọng rằng Viktor cảm thấy được yêu thương và trân trọng hết mức có thể.

Còn Viktor, anh ấy chỉ cảm nhận được sự rung động của lồng ngực người tình của mình. Não anh chỉ có một suy nghĩ duy nhất là muốn được xé nát cái áo đẹp đẽ ấy mà nhào nắn bộ ngực của Jayce để cảm nhận được nhịp tim của anh ấy trên từng tấc da thịt. Liệu nó có đàn hồi không? Liệu bộ ngực ấy vẫn có màu nâu rám nắng ngon lành như chiếc bánh ngọt mà Viktor hay ăn với lớp kem socola chứ.

Viktor và Jayce, hai nhà khoa học thiên tài mất trí luôn luôn hành động bất chợt trước khi suy nghĩ một cách thẳng thắn. Viktor cúi người xuống, sát gần bên Jayce, anh làm Jayce tiếc nuối vì bị trượt nụ hôn sắp rơi trên cổ của Viktor. Viktor liếm láp yết hầu của Jayce, anh khiến Jayce kìm nén một tiếng rên rỉ, rồi anh mỉm cười tự mãn khi cắn vào cục u đó.

“Viktor—..” Jayce sung sướng kêu lên một tiếng khàn đặc. Anh siết chặt vòng eo của Viktor và đẩy đôi chân của mình vào dương vật của anh ấy. Sự chuyển động đột ngột đó làm cho những viên đá trong lỗ hậu của Viktor di chuyển một chút, anh nức nở nhẹ và liếm mạnh vào cần cổ của Jayce để lại một dấu ấn thiêng liêng.

“Đừng kìm nén tiếng rên của em, Jayce, cho anh nghe rõ nó, từng từ một, nào, cậu bé ngoan, em làm được chứ.” Viktor nhẹ nhàng vỗ về Jayce như một phù thủy dụ trẻ em vào đêm khuya trong căn phòng đầy ắp kẹo ngọt ngào. Nhưng trái ngược với điều đó, Viktor cảm giác rằng mình mới là người bị quyến rũ trong mật ngọt khi được Jayce xoa nắn bờ mông gầy gò có một chút thịt với tình yêu nhẹ nhàng.

“Anh cũng đừng kìm nén tiếng rên của mình, Viktor. Anh không biết là lúc vừa bước vào phòng khi em nghe thấy tiếng rên rỉ trầm thấp ấy em đã suýt cứng lên, giờ thì em thực sự đã cứng không chịu nổi. Em muốn vào trong anh, em muốn phun đầy tinh dịch của mình ra khắp người anh. Lạy Janna, anh quyến rũ quá.” Janna sẽ nguyền rủa họ khi họ gọi ngài như thế này mất, nhưng Viktor biết ngài là người tử tế và tốt bụng theo truyền thuyết của người dân Zaun nên anh nghĩ họ sẽ được thứ tha trong tình yêu của thần linh.

“Chúng ta đều biết rằng mình sẽ không thể kìm nén nó khi cơn sóng ập tới Jayce. Nó làm ta như trong thời khắc đạt tới thành công của một cuộc thí nghiệm vô cùng khó khăn.” Viktor siết chặt hông của mình quanh Jayce hơn nữa, cố gắng để họ tiếp xúc mạnh mẽ nhất có thể. Anh chạm nhẹ gò má của Jayce, bàn tay anh vuốt ve từ từ cho đến khi anh nâng mặt của Jayce bằng cả hai tay. Giọng nói của anh mềm mỏng như đang thốt ra lời yêu thương chân thành từ tận trái tim của mình.

“Em vẫn đẹp như ngày đầu mà anh gặp em, tỏa sáng rực rỡ khiến người ta phải ghen tị. Nhưng than ôi, anh lại muốn chìm đắm trong vẻ đẹp ấy. Nếu anh là một con ong, thì anh sẽ hút mật hoa của em cho đến khi nó héo tàn.” Viktor hôn phớt lờ trên cằm của Jayce và anh cắn mạnh vào cái cổ đang hở ra ấy. Jayce run lên, anh ta cảm giác mình đang được thăng hoa lên một tầng cao khác của loài người.

Viktor-Vik–tor anh ấy đang nói những lời lãng mạn với Jayce và Jayce muốn chết đi khi đầu anh được vùi vào giữa chân của Viktor. Người ta hay nói rằng người Zaunite không biết đến lãng mạn vì họ chìm đắm trong tăm tối và bạo lực, nhưng thật ra người Zaunite có thể nói lời yêu tuyệt vời hơn cả toàn bộ dân tộc trên khắp Runeterra vì đặc trưng sống dựa vào nhau của họ. Nhưng vì sự khắc nghiệt của cuộc sống, cái chết và khổ đau đã làm hao mòn đi mọi thứ mà họ có. Bạn cần phải có tầm quan trọng nhất định trong cuộc đời của họ hoặc là người thân gia đình của họ thì bạn mới tiếp xúc được với những thứ cao quý nhất của Zaun. Viktor đang coi Jayce là người bạn đời của mình, nên anh muốn đối xử với Jayce theo cách thể hiện tình cảm ở Zaun, nó không hề cứng ngắc và đầy luật lệ trang trọng như ở Piltover mà nó chân thật và ấm áp hơn rất nhiều. Nếu Jayce hiểu được ý nghĩa của việc này, thì có lẽ anh ta sẽ ôm lấy Viktor mà quay vòng trên không trung như họ vẫn hay làm trong công cuộc rong ruổi sự đổi mới.

Viktor đang chia sẻ cho Jayce cái bánh mà anh yêu quý, Jayce đang chấp nhận nó và ăn ngon lành. Họ là bạn bè, người yêu cho đến bây giờ và hơn hết nữa họ là cộng sự tuyệt vời. Họ luôn có những giới hạn dành riêng cho nhau và họ cũng cạnh tranh nhau để cùng tiến bộ trong công việc hằng ngày. Thật vậy, họ đang trong một cuộc cạnh tranh mà có thể làm cho người kia hét lên sung sướng vì sự đụng chạm của mình.

Viktor vẫn đang dẫn trước một bước khi anh tiếp tục chạm nhẹ từ cổ Jayce cho đến ngực, bàn tay anh như có sức mạnh siêu nhiên đã thành thạo gỡ những chiếc cúc phức tạp ấy ra mà bóp mạnh vào bờ ngực trần trụi nâu óng của Jayce.

Jayce thở hổn hển: “Có ai nói với anh rằng anh cũng rất đẹp chưa Viktor, em đã thực sự bị hút hồn vì ánh mắt của anh khi anh nói chúng ta không cần phải xin phép họ, không cần xin phép bất kỳ ai để thay đổi thế giới này. Anh tuyệt đẹp và đôi khi em cảm thấy chán ghét học viện này vì họ đã được ngắm anh trong khi anh rực rỡ nhất để đạt được vị trí trợ lý trưởng khoa.” Jayce gục mặt vào bờ vai trần của Viktor, anh cũng khẽ liếm nhẹ làm Viktor giật mình, hai bàn tay to lớn của anh ta bắt đầu lần mò vào sâu trong hơn của Viktor.

Viktor thoát ra khỏi việc liếm láp bờ ngực rộng của Jayce mà nói: “Em muốn xem nó sao, giáo sư Heimerdinger có một vài bức ảnh chụp của anh khi anh vẫn còn đang làm trợ lý cho thầy, chúng ta có thể lấy nó trong phòng của thầy ấy.” Viktor tiếp tục xoa nắn bờ ngực đấy với nước miếng của mình.

Đáp lại lời kêu gọi của anh là tiếng cười khúc khích của Jayce, tiếng cười này nó to hơn bình thường và làm cho Viktor cũng cười theo: “Chúng ta lại một lần nữa xâm nhập trái phép vào phòng của thầy ấy sao? Thầy ấy sẽ lấy con pet của thầy mà cắn chúng ta rồi đuổi chúng ta khắp học viện bằng đôi chân ngắn ngủn ấy mất…”

Viktor khẽ đảo mắt: “Dù sao thì nó cần thiết mà, thầy ấy sẽ không biết nếu chúng ta làm trong bí mật, vì dù sao thầy ấy cũng bận lắm, không thể xin phép được, em biết đấy, Jayce.”

“Anh chỉ muốn tận hưởng cảm giác đột nhập ấy thôi, đúng chứ? Nhưng em phải nói trước, chúng ta sẽ vào đấy lấy album rồi đi luôn chứ không được ở lại.”

“Tại sao?”

“Vì em nghĩ nếu em mở ra xem nó rồi thì em sẽ không thoát ra được và chúng ta sẽ bị trừng phạt bởi thầy Heimerdinger mất thôi.” Nói rồi Jayce thử cho một ngón tay của mình vào lỗ hậu của Viktor, điều ấy khiến Viktor giật nẩy mình lên, anh cắn mạnh vào núm vú của Jayce thay việc trả thù. Như thường lệ khi đo đạc chỉ số, ngón tay của Jayce đáp ứng đủ tiêu chuẩn của Viktor. Anh khẽ ngân nga khi Jayce tiến vào sâu hơn nữa.

“Một ngón, hai ngón và ngón thứ 3 đâu rồi cậu bé vàng.” Viktor cười trêu chọc, Jayce thì đang đổ mồ hôi đầm đìa. Mặc dù đã có sự hỗ trợ của Viktor từ trước nhưng anh vẫn thấy khó khăn mà nhét ngón tay của mình vào trong Viktor. Nó nhỏ quá, anh không biết làm thế nào nữa. Cảm giác mềm mại khiến gò má của Jayce vô thức đỏ bừng lên, anh đã tưởng tượng bao nhiêu lần rồi, giờ đây Viktor đã thực sự hiện diện trước mặt anh. Quyến rũ và mĩ lệ. Có một khoảnh khắc Jayce đã rơi vào sự không xác định phương hướng nhưng may mắn thay vì Viktor luôn ở đây để dõi theo anh. Viktor nắm lấy bàn tay của Jayce từ từ hướng dẫn anh đưa nó vào sâu trong mình, bàn tay của Jayce theo sự chỉ dẫn mà xoay tròn và mở rộng bên trong Viktor.

Những giọt mồ hôi chảy dài trên gương mặt góc cạnh ấy, Viktor thở hắt theo nhịp điệu của tay Jayce. Cậu bé vàng vốn dĩ là danh xưng được dành cho những người thông minh và sáng tạo nhất học viện Piltover. Jayce không bao giờ phụ sự kỳ vọng của bất kỳ ai trong việc học tập của mình, anh ta học nhanh tới nỗi khiến Viktor phải hét lên vì những ngón tay của mình, anh ta làm cho Viktor phải ngửa đầu ra sau và cong cái hông đang đau đớn mà đón nhận những đợt thủy triều liên tiếp.

Jayce nhìn không chớp mắt vào cảnh tượng mà cơ thể của Viktor được phơi bày hoàn toàn trước ánh trăng.

“Anh đẹp quá, Viktor, anh đẹp quá, anh đẹp quá, anh hoàn toàn giết em rồi, Viktor…”

Hai ngón tay Jayce tiếp tục mở rộng mà khuấy đảo bên trong của Viktor, anh xáo trộn những viên hextech đang ở trong đó theo chiều mà khiến Viktor phải nức nở: “Jayce- Jayce—-ngh…ahhh..”

Cùng lúc đó, môi Jayce lướt nhẹ qua bộ ngực của Viktor, anh cắn nhẹ vào núm vú của Viktor và hôn mạnh vào vùng bụng phẳng lì ấy.

Mình phải làm đồ ăn cho Viktor nhiều hơn mới được. Jayce thì thầm nghĩ, anh không hiểu sao Viktor vẫn luôn gầy gò mặc dù anh đã bồi dưỡng cho anh ấy rất nhiều. Nhất là những bữa ăn tràn đầy tình yêu thương của mẹ Ximena. Cứ quyết định là đặt thêm nhiều đồ ăn khác nữa đi.

Lưỡi của Jayce như một con rắn trườn từ từ về phía dương vật đã rỉ nước của Viktor, anh ngậm nó với một hành động quyết đoán. Viktor mở trừng mắt và suýt không thể thở được: “Đợi tí, Jayce à, vậy là quá sức chịu đựng rồi, em phải đợi anh một chút……” Tiếng nói của Viktor bị ngắt quãng khi Jayce đẩy cổ họng của mình sâu hơn nữa, bàn tay của anh cũng đang làm việc hết công suất. Đảo và nhấn đều.

Đôi mắt của Viktor tràn ngập nước, những người bạn tình trước đây của anh chưa từng đem đến khoái cảm như thế này cho anh. Đây là điều anh cần, họ thường nhẹ nhàng quá hoặc mạnh mẽ quá. Jayce là điều duy nhất có thể trung hòa hai thứ, anh hơi hối hận tại sao mình lại không làm tình với Jayce sớm hơn. Nhưng có lẽ lúc đấy Viktor vẫn đang tự ti về bản thân mình quá nhiều, nếu không phải hôm nay khi Jayce phát hiện ra anh đang thủ dâm thì sẽ không bao giờ có chuyện mà anh bộc lộ tình cảm của mình cho Jayce. Và điều làm anh vui mừng nhất là Jayce đã chấp nhận anh, chấp nhận hoàn toàn bản thân anh không một chút ghê tởm hay chán ghét.

Viktor nghĩ rằng Jayce là món quà mà Janna đã ban tặng cho anh vì những đau khổ mà anh phải chịu trong suốt tuổi thơ của mình. Thật vậy, Jayce hoàn hảo, Jayce đẹp đẽ hơn bất cứ thứ gì mà anh biết. Kiến thức sâu rộng của Viktor cũng không thể nắm bắt được con người trước mắt này. Đôi khi, Jayce có những khía cạnh khác biệt trong tính cách mà chỉ có Viktor mới thấy được, ví dụ như việc viết cẩu thả hay sắp xếp đồ lộn xộn, hơn hết nữa là ánh mắt lúc nào tràn đầy sự ngưỡng mộ ấy chỉ dành duy nhất cho anh mà thôi. Viktor tự mãn vì điều ấy.

AHHHHHH—-

Anh đã không thể tự mãn nữa được khi Jayce rời khỏi dương vật của Viktor mà liếm thẳng vào trong lỗ hậu ấy. Jayce cắn nhẹ vào thành viền của lỗ, anh đẩy lưỡi mình vào bên trong, nhấm nháp những chất dịch chảy ra từ đó. Hai bàn tay của anh siết chặt lấy đùi của Viktor, nó sẽ hằn những vết đỏ vào ngày mai. Jayce sẽ bôi thuốc cho Viktor sau nhưng anh thấy thỏa mãn lạ lùng khi để lại được những vết đỏ ấy. Jayce thực sự muốn chết ở giữa hai đùi của Viktor, anh hạnh phúc vì việc làm này.

Viktor cố gắng đẩy mình lên tránh khỏi sự tiếp xúc quá sung sướng ấy, nhưng anh không thể thoát khỏi đôi tay như gông xiềng của Jayce. Thật mạnh mẽ, Viktor muốn ra ngay lập tức khi nghĩ đến đôi tay của Jayce một lần nữa. Đôi tay ấy luôn ám ảnh những giấc mơ điên cuồng của Viktor, đôi tay mạnh mẽ mà chế tạo ra những thứ thật tinh xảo. Viktor tưởng tượng rằng mình cũng đang là thứ tinh xảo mà Jayce đang chế tác, anh ta đục lỗ và khoan vào tận bên trong tâm khảm của Viktor. Viktor nhìn xuống Jayce và há hốc mồm khi thấy anh ta đang lấy những viên đá ra bằng lưỡi của mình.

Bàn tay anh run rẩy mà vuốt nhẹ mái tóc của Jayce để rồi anh đã đạt đến cực khoái ngay lúc mà Jayce ngẩng mặt lên nhìn anh với đôi môi sưng tấy, mắt mờ đi vì tình dục và gò má ửng đỏ dễ thương ấy. Anh bắn lên bụng của mình và lên mặt Jayce, Viktor nằm rạp xuống bàn, tóc anh rối tung, bờ ngực anh đỏ rực vì sung sướng tràn ngập khắp cơ thể anh. Đầu của Viktor gục sang một bên mà lấy lại nhịp điệu của những hơi thở, tay anh buông thõng qua hai bên, mắt anh đờ đẫn và chảy nước dãi.

Đầu óc Viktor không thể tỉnh táo được nữa, anh cảm thấy quá đủ cho ngày hôm nay, nhưng còn Jayce thì sao? Anh từ từ ngồi dậy sau khi nụ hôn của Jayce lại rơi vào bên khóe mắt của anh, đa phần nhờ sự giúp đỡ của Jayce. Anh thấy thứ đó của Jayce phồng lên sau cái quần khóa chặt đầy tiêu chuẩn. Mặc dù đang rất mệt nhưng Viktor muốn dương vật của Jayce bên trong mình như một liều thuốc an thần, để Jayce hoàn toàn thuộc về anh.

Jayce cũng vậy, cậu bé vàng có sự ấm áp dành cho những người mà anh yêu thương, anh cũng sẽ có sự chiếm hữu với họ. Đặc biệt là đối với Viktor, người yêu hiện tại và duy nhất của anh. Nếu là ngày bình thường, thì có lẽ Jayce sẽ tiếc thương mà tôn trọng Viktor, anh sẽ chăm sóc cho Viktor một cách dịu dàng nhất có thể để Viktor có thể chìm sâu vào giấc mơ mà không có sự mệt mỏi nào. Nhưng không phải hôm nay, Jayce không thể tử tế trong hôm nay, niềm tin và hạnh phúc anh như đang bị xé toạc thành những mảnh nhỏ trước ham muốn bùng nổ. Jayce cắn mạnh vào cổ của Viktor như Viktor đã làm vừa nãy. Và rồi Viktor đưa tay lên chạm nhẹ vào đôi mắt của Jayce thay cho sự đồng thuận.

Trong cơn vui sướng muộn màng, Jayce đã bế Viktor lên một cách nhanh chóng mà không kịp suy nghĩ. Anh đi như bay đến chiếc ghế sô pha ở giữa phòng và đặt Viktor một cách êm ái ở trên đó. Viktor cười nhẹ: “Chúng ta phải thay cái ghế này mất, anh đã cố tình không tự sướng trên đây đó, cậu bé ngoan ạ.”

“Kệ mẹ nó đi, em không quan tâm đâu, hội đồng sẽ hiểu thôi.” Jayce ở trên Viktor, anh kéo mạnh cái áo sơ mi trắng ấy ra bằng một lực mạnh mẽ làm rối tóc của mình và Viktor có lẽ sẽ cống hiến hết tài sản mà anh có để ngắm nhìn cảnh đấy cho đến suốt đời. Jayce thở nhẹ và mỉm cười nhìn xuống Viktor: “Trông anh kìa, thật hỗn loạn làm sao… và đây là thứ mà em đã tạo ra đấy.”

Viktor bật cười to hơn nữa: “Được rồi, em giỏi lắm, em thực sự là người tuyệt vời nhất khi mà làm cho anh như một đống khăn rách nát bị lau chùi nhiều lần, nhỉ?”

Jayce định tiếp tục cúi xuống mà hôn vào vùng bụng của Viktor, nhưng lại bị Viktor ngăn cản bằng một tay: “Để anh lên, anh lấy lại sức lực rồi….” Giọng nói của Viktor ngắt quãng.

Jayce lo lắng hỏi: “Nhưng mà anh có thể—” Jayce ngừng lại ngay lập tức khi Viktor trừng mắt nhìn anh, Viktor có thể, Viktor luôn luôn có thể và Viktor sẽ chứng minh cho Jayce thấy là anh làm được.

“Giúp anh ngồi dậy.” Một mệnh lệnh quyết đoán được đưa ra và Jayce rất vui lòng để làm theo. Anh kéo Viktor lên trên người mình và Jayce thực sự cũng muốn ngắm nhìn Viktor từ dưới lên không khác gì cơn hưng phấn của Viktor. Anh xoa nhẹ vào bờ mông ấy, trước khi bị Viktor gạt tay anh ra và quỳ gối trên cơ thể anh. Tay của Viktor sờ mó đến quần lót của Jayce và anh lấy nó ra bằng một tay. Ôi chao, Jayce bé nhỏ tội nghiệp đã cương cứng và rỉ nước đến mức ướt một mảng vải lớn.

Jayce rên rỉ to khi mà Viktor nắm dương vật của Jayce bằng cả hai tay và vuốt nó lên xuống. Anh nhắm chặt mắt trong cơn say khi tốc độ bắt đầu tăng lên.

“Nhìn vào anh, nhanh lên.” Giọng nói của Viktor khô khốc, không cho Jayce quyền từ chối, anh vội vã nhìn lên và mở to mắt khi thấy Viktor ngồi xuống cách dứt khoát trên con cặc của mình.” Jayce và Viktor cùng hét lên một lúc, âm thanh vang vọng khắp căn phòng tối.

Jayce đã ra ngay lập tức khi không có biện pháp bảo hộ, anh bắn vào bên trong Viktor một lượng lớn tinh dịch. Sau đợt thỏa mãn ấy, Jayce tái mặt vì nhận ra việc anh đã bắn vào bên trong Viktor. Anh đã có đọc qua ở đâu đấy rằng bắn vào bụng của người khác nhất là đàn ông thì họ sẽ bị đau bụng và dẫn đến tiêu chảy. Jayce vội vàng muốn đứng dậy mà đẩy Viktor ra, nhưng Viktor chế ngự anh bằng hai ngón tay được đặt lên ngực.

Viktor từ từ cúi xuống áp nhẹ môi mình vào ngực của Jayce, anh hôn từ ngực lên đôi môi đỏ rực ấy và nằm lên trên Jayce, đôi bàn tay của anh khóa chặt lấy cổ của Jayce: “Không sao, cứ tiếp tục đi, anh muốn em ra thêm một lần nữa, đưa anh và em lên đỉnh cùng nhau nào Jayce.

Và Jayce, Jayce—--không có cách nào ngoài việc vâng lời tuyệt đối.

Hông của anh đẩy mạnh vào bên trong của Viktor, tạo ra tiếng lép nhép và tiếng rên yêu ớt của Viktor, âm thanh tăng dần tăng dần làm cho cả hai người đều ướt đẫm mồ hôi. Dương vật của Jayce cạ nhẹ qua điểm G và nó thúc thẳng vào tận sâu nhất của Viktor. Viktor đột ngột cong lưng, nhưng bị cánh cánh tay của Jayce siết chặt lấy làm cho người anh trở nên tê dại. Anh đã không thở trong một khoảnh khắc. Đầu óc Viktor mụ mị vì khoái cảm trào dâng khiến anh ngạt thở.

Jayce cũng không khá hơn một chút nào, mỗi cú thúc của Jayce đều khiến Viktor siết chặt lấy dương vật của anh hơn nữa. Anh tưởng chừng như muốn gãy làm đôi với Viktor, anh cảm nhận được hình dạng dương vật của mình trong vùng bụng được ép sát với nhau. Thế rồi, sự giao thoa của thể xác và tinh thần đạt đến cực điểm, Jayce ra trong Viktor và Viktor cũng bắn khắp bụng của Jayce. Tất cả mọi thứ đều nhớp nháp và đặc quánh, nhưng họ rất vui vì điều ấy. Hai linh hồn như đang giao thoa cảm xúc tuyệt vời nhất về tình yêu mà họ được nghe trong lúc truyền miệng. Thật đau đớn, thật phấn khởi và thật đẹp.

Lạy Janna, xin hãy gìn giữ thời gian này vĩnh viễn. Họ kiệt sức, quấn lấy nhau như những con mực. Tuy vậy, họ vẫn trao nhau những nụ hôn như muốn cướp mất mạng sống từ đối phương.

Về việc họ có bị bắt gặp trong trạng thái trần truồng này hay không thì đấy vẫn còn là một ẩn số. Họ sẽ để nó ra sau đầu và trò chuyện về những bức ảnh mà họ sẽ đánh cắp trong phòng của giáo sư cho đến khi họ tự ngủ thiếp đi.

Notes:

Tôi yêu em lắm em Uyên của tôi, tôi vẫn sẽ yap về Jayvik với em nữa :3. Những bình luận góp ý đều được ưu tiên.

All comments are appreciated. All comments are appreciated.
All comments are appreciated.